Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

Người Việt không dám làm thói cả thói xấu này ở nước ngoài: Nhìn 'đắm đuối', chụp ảnh

Tags

Khi đi tham quan nước ngoài, bạn chắc chắn nhìn chuyên chú vào một bức tranh trong bảo tàng hay chụp hình một phong cảnh đẹp, 1 tòa lâu đài như trong truyện cổ tích…. Thế nhưng, lề thói nhìn chằm chặp vào người nào chậm tiến độ hoặc cố chụp hình tại các nơi bị cấm thì ko ổn chút nào

Người Việt không nên làm những thói quen này ở tại nước ngoàiNgười Việt không làm cho những lề thói được cho là xấu này tại nước ngoài

Là vì nguyên nhân an ninh, tập quán của cư dân bản địa hoặc chậm tiến độ là đường nhạy cảm…, Người ta luôn đưa ra quy định cấm chụp ảnh. Phụ nữ Ả Rập ở Trung Đông là 1 tỉ dụ. Chúng ta sẽ biết phụ nữ tại mọi nước Hồi giáo Trung Đông tất thảy đều che kín mặt và mái tóc, chỉ để lộ đôi mắt.Do chậm triển khai ko người nào biết được người nữ đấy đẹp hay xấu dù rất tò mò muốn biết. Thế nhưng khi đến Trung Đông, mang 1 quy định bắt buộc là cấm du khách chỉa máy ảnh vào khuôn mặt của người nữ giới.
Kể cả vô tình hoặc cố ý chụp hình, cũng luôn bị người ta giận dữ. Mang một đối tượng khác tại Paris cũng phản ứng dữ dội khi bị chụp hình khiến cho chính người viết bài này bất thần.
ngừng thi côngĐây là lần trước hết tôi tới thủ đô của nước Pháp, cách nay chục năm, nhờ cháu Quỳnh Anh - ái nữ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh khi đấy đang du học tại Paris - khiến cho "hướng dẫn viên" tham quan. Nếu hai chú cháu xuống ga xe điện ngầm, thấy mang hơi nhiều người xin ăn, tôi đặc biệt lưu ý đến một ông lão (người da trắng) râu tóc bạc phơ ngồi nép vào vách tường chơi đàn violon. Theo phản xạ trùng hợp, tôi đưa máy ảnh lên chụp mà quên tắt flash.
Tôi vừa chụp xong, tức thì ông lão khoát tay một phương pháp bức xúc, nói bằng tiếng Anh: "Cấm chụp hình!". Tôi đớ người ra, rồi chợt hiểu hình như mình vừa với hành vi bất nhã sở hữu người hành khất Paris. Hai chú cháu rén bước đến trước mặt ông già violon nhắc câu xin lỗi (bằng tiếng Pháp) và định cho ông 1 euro. Y như khi sau khi bị chụp hình, ông già violon cũng khoát tay rồi kể bằng tiếng Pháp: "Không cần, xin cảm ơn!".
Bảo tồn ở Dubai
hai chú cháu cải hối nhìn ông già ăn xin rồi nhìn nhau ái ngại, âm thầm bước đi. Ngừng thi côngĐây, cho dù sau này khi có cơ hội tới Paris lần nữa, tôi không dám chụp hình bất kể người xin ăn nào.
Ở Việt Nam (VN) có một cuộc sống sinh hoạt đi đâu cũng thấy, Đó là nhậu. Bia rượu ở VN được bày bán trong khoảng đại lộ tới tiểu lộ, trong khoảng hương lộ tới hang cùng ngõ hẻm nơi nào cũng sở hữu, mà chi phí phải kể là khá dễ chịu.
So với ông già violon dưới metro Paris của nước Pháp thì mọi cô nàng hành nghề mại dâm tại Amsterdam (Hà Lan) dữ dằn hơn phổ thông. Nếu du lịch đến khu đèn đỏ khét tiếng ở Amsterdam, quý khách phải biết 1 là một phần tế nhị: cấm chụp ảnh tất cả cô nàng khơi gợi xếp sau cửa kính của nhà thổ.
nếu muốn chụp ảnh công khai để đăng báo, như phóng viên mọi hãng thông tấn nổi danh toàn cầu từng thực hành, quý khách phải hợp đồng 1 mức thù lao một mực (giống như thuê người mẫu) cho các nàng thì mới được phép.
Metro ở Paris
Còn khi không thì hậu quả khó lường. Đã sở hữu du khách "ngoan cố" chĩa máy ảnh vào thanh lâu chụp hình gái mại dâm liền bị mấy cô bước ra…xô rớt xuống kênh. Amsterdam sở hữu tương đối phổ quát kênh rạch cặp theo khu vực đèn đỏ.
Ra nước ngoài, ko chụp ảnh mà cứ nhìn "đắm đuối" vào 1 đối tượng nào Đó cũng là là một phần nên tránh.
Nhìn chăm chắm là với họa
không lãng mạn như trong phim khi một anh chàng đắm say tình chẳng hề rời mắt cô nàng dễ thương nào chậm triển khai. Trong công việc, học tập đời thường, nếu nhìn theo kiểu Hollywood như vậy, thể nào khách hàng cũng gặp rắc rối, nhất là tại mọi nước phương Tây, ở sao? Bởi vì hành vi ấy bị coi là bất nhã, thậm chí khép vào tội quấy rối dục tình bằng "thị dâm"…
Đưa ánh mắt đa tình của kẻ cuồng si mà nhìn…cảnh sát theo kiểu tương tự cũng ko được nốt. Xin đơn cử 1 tỉ dụ. Nhóm Việt kiều nọ đi chung xe, lúc dừng đèn đỏ trên 1 giao lộ tại ngoại ô TP.Sydney bên Úc, có anh cứ "dán con mắt" vào viên cảnh sát công lộ đứng ở ngã tư. Theo linh tính nghề nghiệp, anh cảnh sát nọ phát hiện với người "theo dõi" mình.
Thật lạ lùng nếu chứng kiến mọi trường hợp người Việt đổi thay hẳn cách cư xử, cuộc sống sinh hoạt nếu ra nước ngoài khi sinh sống. Tất cả hành động mà trong nước phổ quát người vẫn vô tư khiến cho thì sang tới nước quý khách, các thứ đều biến mất. Họ sợ gì chăng?
thường ngày, chỉ khi nào quý khách hiện tại đang khiến điều gì Đó xấu xa, như chuyên chở ma túy hoặc khí giới phi pháp chả hạn, thì mới lo "canh me" cảnh sát, sợ bị phát hiện. Đúng như logic của tình huống, anh cảnh sát công lộ ngay tức khắc ra hiệu cho mẫu xe tương đối của nhóm Việt kiều tấp vào lề để rà soát. Sau nếu ko phát hiện có điều gì thất thường, viên cảnh sát hỏi tại sao có người ngồi trên xe cứ nhìn anh ta một cách dò xét như vậy? một người trong nhóm cố giải thích cho viên cảnh sát nọ hiểu rằng: do người khách hàng mới lần đầu đi du lịch tới nước Úc nên tò mò muốn nhìn cảnh sát giao thông tại đây xem có gì khác so sở hữu cảnh sát giao thông ở… VN!
Nghe cũng dễ cảm thông, anh cảnh sát công lộ chẳng hỏi gì thêm, chỉ kể nhở: ko được nhìn "đắm đuối" như vậy nữa!